CHÚA NHẬT V MÙA CHAY, NĂM C
    THA THỨ
    Tha thứ – Suy niệm Chúa Nhật V Mùa Chay, Năm C
    LỜI CHÚA: Ga 8, 1-11
    Chúa Giê-su đang tiến dần về Giêrusalem, nơi dẫn Ngài đến thập Giá và sự Phục sinh. Chính thời điểm này Ngài bộc lộ cho chúng ta khuôn mặt đích thực của Chúa Cha: Yêu thương, trung tín, nhân hậu, xót thương qua thái độ rất khoan dung của Ngài qua câu truyện người phụ nữ bị bắt phạm tội ngoại tình. Trong phiên tòa mà người Biệt phái đặt ra để đánh bẫy Chúa, họ tưởng mình đắc thắng nhưng họ đã hoàn toàn sập bẫy khi đối đầu với tình yêu tha thứ bao la của Chúa. Người kết án và xét xử anh em đã thua cuộc khi Chúa bắt họ phải nhìn vào chính bản thân mình.
    Chúng ta quá quen thuộc câu truyện dân gian đánh động lòng mọi người như sau: Ngày kia có một người bị bắt vì tội ăn cắp, người này Anh bị dẫn đến trước mặt vua. Theo tội phạm anh bị kết án treo cổ. Nhưng khi đến nơi hành quyết , anh nói với người cai tù rằng anh biết một bí mật tuyệt vời mà cha anh đã truyền cho anh. Anh tuyên bố: với bí mật này anh có thể trồng hột lựu và làm cho nó lớn lên và ra quả trong vòng một đêm. Nhưng bây giờ anh phải chết thì bí mật này sẽ chết theo anh. Anh muốn truyền nó lại cho Đức vua. Nghe thế, viên cai ngục dừng án tử và dẫn ông lại trước mặt vua. Khi đến trước ngai vua anh lập tức đào một cái lỗ và giơ hạt lựu lên và nói: Thưa đức vua, hạt giống này phải được trồng bởi một người không bao giờ lấy cái gì mà không phải là của mình. Tôi là kẻ trộm cắp nên không thể làm được điều này. Rồi anh quay sang viên thái giám của vua và nói: Anh có thể trồng hạt giống này chứ? Nhưng viên thái giám từ chối nói: Thời trai trẻ tôi đã giữ những cái không thuộc về tôi. Người trộm lại quay sang viên quản lý của nhà vua và nói: có lẽ anh cũng muốn trồng nó? Nhưng người quản lý từ chối nói: “Tôi đã giữ chức quản lý trong nhiều năm, tôi giữ rất nhiều tiền và bây giờ tôi còn giữ một món tiền nhỏ cho chính tôi. Cứ thế anh lần lượt mời những quan khác và cuối cùng chỉ còn mình vua. Quay sang vua anh tâu: Bẩm lạy Ngọc Hoàng, có lẽ chỉ có Ngài là người xứng đáng nhất đễ trồng cây này. Nhưng đức vua nói: Ta rất xấu hổ để thú nhận điều này: “Ta đã đeo đồng hồ của cha ta chứ không phải của ta.”
    Ngưng giây lát, kẻ cắp nói: Tất cả mọi người hiện diện ở nơi đây không thể trồng được hạt giống này. Thế thì tôi chỉ ăn trộm một chút xíu vì đói mà bị treo cổ ư? Nghe thế vua liền tha cho anh.
    Bài Tin Mừng hôm nay Chúa cũng hỏi lại những người đem người phụ nữ ngoại tình đến để Chúa xử tội, nhưng Chúa đã hỏi lại những người kết án và những người đứng chung quanh chị: Ai sạch tội hãy ném đá người này trước đi? Chúa muốn chúng ta kiểm điểm mình trước khi ném đá người. Trước khi lên án người thì hãy tự xét mình trước. Như vậy thì tội người phạm lại là lời nhắc nhở chúng ta kiểm điểm chứ không phải là cách cám dỗ mình phạm tội nữa. Cách hành xử của Chúa Giê-su còn dạy chúng ta phải lấy tình thương mà xử với người có tội, nếu muốn người ta không phạm tội nữa. Đừng đứng ở vị thế quan tòa đối với nhau nhưng phải đứng ở vị thế anh em. Tuần trước chúng ta suy niệm về lòng thương xót của Chúa qua dụ ngôn người cha nhân hậu. Lòng thương xót và việc không lên án người liên hệ chặt chẽ với nhau.
    Tại sao người có tội lại thích ném đá người có tội, còn kẻ thực sự vô tội lại không thích ném đá kẻ có tội nhưng yêu thương và bênh vực họ? Vì người có tội không sống hòa nhất với người khác, họ tách người có tội ra khỏi mình, điều đó chứng tỏ họ có tội và không sống đích thực với bản chất của mình: con người chỉ là một. Đó là một biện chứng giữa tội và vô tội. Adam và Eva trước khi phạm tội là một với nhau, Adam nói: Xương này là xương tôi, thịt này là thịt tôi, nhưng sau khi phạm tội, Adam nói với Chúa: Cái mụ đàn bà mà Chúa đã dựng nên để ở với con đã cám dỗ con.
    Chúa Giêsu vô tội, người thương xót kẻ có tội, Người hòa nhất với họ để nâng họ lên chứ không phải để vùi dập họ. Đây là điều mà người phụ nữ này đang chờ đợi để có cơ hội đổi đời. Thiên Chúa không muốn cái chết của kẻ có tội nhưng muốn nó sám hối và được sống. Người phụ nữ này bị những người tự coi mình là đạo đức kết án. Họ kết án bà bằng sự xỉ nhục công khai. Nguyên cái tội đã làm mất thanh danh cách nghiệt ngã rồi, nhưng họ còn bêu diễu bà trước công chúng. Bà là con mồi để họ gài bẫy Chúa Giê-su. Họ hy vọng với con mồi này họ bắt được con cá to. Trước một nạn nhân đang thẹn thùng vì trọng tội của mình đối với gia đình, bạn bè, làng xóm thì Chúa Giê-su lại hết sức bình thản im lặng, Ngài hầu như mần ngơ coi nhẹ tội trọng này để phục hồi phẩm giá cho bà. Ngài ngồi xuống đưa ngón tay viết trên cát. Thái độ này đã làm cho sự xấu hổ của bà lắng dịu. Người tội lỗi dần dần lấy lại sự bình an trong khi kẻ tố cáo anh em lại cảm thấy bị bất an. Sự im lặng của Chúa Giê-su đang nói với họ: Hãy nhìn vào sâu thẳm lòng mình để xem ai là người đáng kết án. Ngài không xét đoán họ nhưng mời họ tự xét đoán chính mình. Thay vì trả lời cho mưu kế của họ, Ngài viết trên cát để họ có thời gian rà xét lương tâm  mình.
    Khi đã chín mùi, Chúa Giê-su ngẩng lên và Ngài tuyên bố một bài học nhớ đời cho những kẻ chỉ biết bới lông tìm vết anh em mà quên tội trạng của mình: “ Ai sạch tội hãy ném người này trước đi.” Tôi còn nhớ bài hát rất hay của tác giả Trương Thế Bạch:
    Ai… người vô tội ? Ai… người không tội ?
    Hãy mạnh tay ném đá, ném đá, ném trước đi, còn đợi gì ?
    Ai… người vẹn toàn ? Ai… người trong sạch ?
    Còn chờ chi ? Ném chết ném chết, ném chết tội đồ nhân gian…!”
    Nghe lời này, Tin Mừng nói họ rút lui dần dần từ người già nhất đến người trẻ nhất. Khi nhìn lên, Chúa Giê-su không còn thấy một ai ngoài người phụ nữ đau khổ, Ngài hỏi chị: không ai kết án con sao? Ta cũng vậy, Ta không kết án con, hãy về và đừng phạm tội nữa. Niềm vui phủ lấp sự thẹn thùng, chị hân hoan ra về trong niềm hân hoan vui sướng của người được thứ tha.
    Người Phariseu kết án chị đã làm cho vết thương của chị càng loét sâu hơn. Còn Chúa Giesu biểu lộ tình thương qua việc sửa lỗi cách kín đáo, tế nhị và nhân bản  đã giúp chị hoán cải cách sâu sa . Ngài đến không phải để xét xử nhưng là để chữa lành và cứu độ. Ngài chiếu sáng nơi tăm tối bằng lòng thương xót của Ngài.
    Đây là bài học cho mỗi người chúng ta, chúng ta thường kết án anh em mình và chúng ta thích thú khi nói đến lỗi lầm của người khác và khó chịu khi bị anh em phát hiện lỗi lầm của mình.
    Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta hãy nhìn vào chính mình để biết mình với những cái rất giới hạn, yếu đuối và ngay cả tội lỗi của mình để cảm thông và yêu thương anh em như chính mình. Lầm lỗi của anh em cũng là lầm lỗi của chính mình. Chúng ta liên đới với anh em trong điều tốt thì cũng có trách nhiệm với nhau trong những điều xấu. Xin Chúa cho chúng ta có được trái tim yêu thương để biết cảm thông, chia sẻ và thương yêu anh em. Hãy để cho Lời Chúa soi thấu tâm hồn chúng ta: Ai vô tội hãy ném đá chị này trước đi.
    Nữ tu Maria Faustina Lý Thị Báu
    Back To Top